Âm mưu của gã trưởng phòng đồi bại. Chết tiệt, Alicia,” tôi nghĩ và chạy ra cửa. -Alicia! Bạn ổn chứ? -Ồ à, vâng…vâng, tôi vừa trượt chân, và…ồ – Alicia, tôi vào đây. -Không, ôi, đừng vào. KHÔNG! -Này, tôi không quan tâm bạn mặc gì hay nói gì với Clara, nhưng tôi sẽ vào. Và giữa. Ngay khi tôi đẩy tay cầm, Alicia vẫn hét lên bảo tôi đừng vào. Trong thoáng chốc tôi tưởng mình mạo hiểm quá, nhưng thấy anh vẫn ổn mới là điều quan trọng lúc đó hơn cả sự xấu hổ của anh và lợi ích của tôi, và tại sao không nói ra, bệnh tật đã xâm chiếm hoàn toàn trong tôi và đẩy tôi bước qua cánh cửa đó. . Cô ấy ở đó, nằm trên sàn với một tay cố gắng vuốt ve chân mình qua lớp bó bột và tay kia che bộ ngực trần của mình. Cô vẫn còn mặc quần lót, trắng và chật.